Bà Nguyễn Thị Tích từ Quế
Châu (Trung Quốc) trở về Tổ quốc sau 22 năm xa quê. Lúc ấy Cách mạng tháng Tám
1945 mới thành công. Khi bà vào thăm nhà một người quen tại Hà Nội, thấy gia
chủ treo ảnh Hồ Chủ tịch.
Bà Nguyễn Thị Tích
Bà Nguyễn Thị Tích từ
Quế Châu (Trung Quốc) trở về Tổ quốc sau 22 năm xa quê. Lúc ấy Cách mạng tháng
Tám 1945 mới thành công. Khi bà vào thăm nhà một người quen tại Hà Nội, thấy
gia chủ treo ảnh Hồ Chủ tịch. Bà vô cùng hồi hộp và sung sướng. Chủ tịch Hồ Chí
Minh chính là Tống Văn Sơ, người lãnh đạo gần gũi của bà hồi hoạt động tại Hồng
Công, lúc ấy bà có tên là Lý Phương Thuận. Bà liền xin được gặp Người. Chiều
hôm ấy, Chủ tịch Hồ Chí Minh gọi đồng chí Lê Giản, Tổng giám đốc Nha Công an
Trung ương đến. Người đưa tay về phía Lý Phương Thuận và nói: “Đây là cô Hoàng
Lệ Minh, người đã từng trải hoạt động bí mật có nhiều kinh nghiệm. Chú rất cần
những cán bộ như thế này để tìm hiểu và đối phó với bọn Tưởng”.
Trong cuốn tự truyện
“Một mình trên đường”, con gái bà là Bùi Lệ Tân Sitek tả về bà thời điểm ấy như
sau: “Một người phụ nữ dù đã vào tuổi 30, nhưng trông rất trẻ, vừa lịch sự vừa
quyến rũ, nói được tiếng Hoa của nhiều vùng, tiếng Xiêm, tiếng Nhật, tiếng
Việt, được chủ khách sạn- ông bà Thùy- cũng là cơ sở của Việt Minh giới thiệu
với các sĩ quan rằng bà là người Hoa gốc Việt từ Vân Nam sang đây lập
nghiệp”(1). Bà Nguyễn Thị Tích với tên mới là Hoàng Lệ Minh nhận nhiệm vụ đặc
biệt trong vai trò một người tiếp viên bàn tại khách sạn Thăng Long trước ga Hà
Nội, nơi bị bọn Tưởng chiếm giữ. Bọn Tưởng không mảy may nghi ngờ người tiếp
viên khách sạn là một tình báo tài năng. Bà nắm tin tức qua các sĩ quan Tưởng
Giới Thạch về việc chúng đưa quân ồ ạt sang Việt Nam, chuẩn bị lực lượng để lật
đổ chính quyền của ta. Những tin tức ấy đã góp phần vào chiến công của ngành
Công an non trẻ, triệt phá vụ án lớn Ôn Như Hầu, ngày 12/7/1946, đập tan âm mưu
bọn phản động, bảo vệ thành quả Cách mạng.
Bà Nguyễn Thị Tích sinh
năm 1916, trong một gia đình nhà nho nghèo, có truyền thống yêu nước, tại làng
Phan, xã Thông Lãng, tổng Thông Lãng, nay là xóm 8 xã Hưng Tân, huyện Hưng
Nguyên. Đầu năm 1924, lúc mới lên 9 tuổi, bà được cha cho đi theo đoàn thanh
niên Nghệ An xuất dương tìm đường cứu nước. Đầu tiên bà được đưa sang Lào, rồi
sang Xiêm (Thái Lan) để học chữ, học tiếng. Một năm sau bà được đưa sang Quảng
Châu (Trung Quốc) học tại trường Tiểu học Trung Sơn với tên mới là Ngô Ứng
Thuận. Sau khi tốt nghiệp, bà được đoàn thể phân công làm việc tại cơ quan bí
mật của Chi bộ Hải ngoại của Đảng ta, do đồng chí Phùng Chí Kiên phụ trách. Một
thời gian sau, bà được đồng chí Lý Thụy (Bác Hồ) bố trí vào làm công nhân ở nhà
máy Điện Kỳ. Tháng 4/1931, bà được giao nhiệm vụ giúp việc trong cơ quan của
Việt Nam Cách Mạng Thanh Niên ở Hồng Kông với vai trò là người dịch tài liệu và
làm giao liên. Lúc này, bà mang tên mới là Lý Phương Thuận, người Nam Kinh
(Trung Quốc) là cháu của Tống Văn Sơ. Hai tháng sau, sáng sớm ngày 6/6/1931,
cảnh sát Hồng Công vây chặt ngôi nhà 186 phố Tam Lung, cả Tống Văn Sơ và Lý
Phương Thuận đều bị bắt. Trong phiên tòa xét xử Tống Văn Sơ lần thứ nhất ngày
31/7/1931, bà được tha vì không đủ chứng cớ buộc tội.
Biết Lý Phương Thuận khó
thoát khỏi bủa vây của bọn mật thám, từ trong nhà giam, Tống Văn Sơ đã bí mật
viết thư giao cho Phương Thuận đưa đến nhờ Hoàng thân Cường Để giúp đỡ(2). Khi
Cường Để bị Nhật trục xuất, bà tìm đường trở lại Quảng Châu. Để tránh sự truy
tìm của mật thám, bà đi Thượng Hải rồi lại đến Quế Châu. Do bị mất liên lạc với
đoàn thể, bà làm nhiều nghề để sinh sống. Bà lấy chồng, cũng là người xuất
dương hoạt động cách mạng, vốn người làng Phổ Đông, nay thuộc xã Nam Cường,
huyện Nam Đàn. Hai ông bà được sinh được hai người con thì đột nhiên ông bị
bệnh hiểm nghèo. Trước khi qua đời ông dặn bà nhanh chóng đưa con trở về Việt
Nam.
Trong thời gian làm
nhiệm vụ tình báo, hàng ngày bà trực tiếp trao đổi tin tức với chiến sĩ trinh
sát Trần Lung, về tình hình hoạt động của bọn Tưởng. Cả hai người đã hoàn thành
xuất sắc nhiệm vụ Bác giao, và trở thành bạn đời chung thủy của nhau. Ông Trần
Lung về sau làm đến chức Cục trưởng Cục Hình sự Bộ Công an. Hai ông bà có một
gia đình hạnh phúc tại Hà Nội. Các con cháu đều thành đạt. Bà Nguyễn Thị Tích
qua đời vào ngày 12/12/1995, tại Hà Nội. Con cháu bà vẫn thường về quê hương tưởng
niệm tổ tiên nội, ngoại.
Chú thích
1. Bùi Lệ Tân Sitek - Một mình trên đường,
tr. 24
2. Hoàng thân Cường Để được cụ Phan Bội Châu
bố trí làm Hội trưởng Duy Tân hội, khi ấy đang lánh nạn ở Nhật Bản.
Tài liệu tham khảo chính
1. Địa chí văn hóa Hưng Nguyên, Ninh Viết
Giao (Chủ biên), NXB Khoa học xã hội, Hà Nội, 2009, tr.751
2. Bùi Lệ Tân Sitek - Một mình trên đường,
NXB Hội nhà văn,2009
Theo khxhnvnghean.gov.vn